Ghi chú Thôi Trí Viễn

  1. Đông Đô ám chỉ Lạc Dương, là kinh đô phụ của nhà Đường sau Tây Đô Trường An
  2. "Bác học hồng nho khoa" là một loại khoa cử trong lịch sử Trung Quốc. Khởi đầu từ thời Đường Huyền Tông Lý Long Cơ, khoa thi này, do Bộ Lại quản lý, giúp những người đỗ tiến sĩ nhưng có xuất thân bình dân, bần hàn, có cơ hội để có cơ hội leo cao trên quan trường. Con em quý tộc thì tham dự Minh kinh, nhưng không nhất thiết phải trải qua kỳ thi này để làm quan.
  3. Vào thời nhà Đường, màu sắc quan phục đã có phân biệt: Quan tam phẩm trở lên mặc áo màu tía, đeo túi kim ngư (金魚袋), quan ngũ phẩm trở lên mặc áo lụa đào (màu đỏ), đeo túi ngân ngư (銀魚袋, túi cá bạc), quan lục phẩm không có túi cá. Tuy nhiên, những người giữ chức vụ cao mà phẩm hàm thấp thì vẫn phải ăn mặc theo nguyên phẩm phục sức. Ví dụ như người làm chức Tể tướng nhưng phẩm hàm dưới tam phẩm, vẫn được phép mặc áo tía, đeo túi cá vàng, gọi chung là chế độ Tử kim ngư đại (紫金魚袋).
  4. Bản dịch của dịch giả Ngô Trần Trung Nghĩa
  5. "Giang thượng ngâm", bản dịch của nhà nghiên cứu Trần Trọng San:

    Khuất Bình văn rực gương trời,
    Lâu đài vua Sở chôn vùi cổ khâu.
    Hứng say, bút chuyển núi cao;
    Thơ xong, cười cợt rạt rào bãi sông.

  6. Phương Đông ở đây chỉ Triều Tiên, phía đông của Trung Quốc.
  7. Biền thể văn (駢體文), hay gọi ngắn gọn là biền văn (駢文) là một loại văn thể, từng hai câu đối nhau.